[Sự vi diệu trong một phút tĩnh tâm.]
Khoảng 5 năm trước, tôi thực hiện chuyến công du Châu Âu để khảo sát nhiều dự án, gặp nhiều đối tác cùng một lúc. Lúc đi, tôi sử dụng passport Việt Nam, xin visa loại business công tác. Điểm đến đầu tiên của tôi là Dublin, Ireland. Chuyến bay quá cảnh ở sân bay Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ. Từ trước đến giờ, vốn dĩ tôi có gương mặt hai lúa. Người cũng nhỏ nhỏ đen đen như nông dân
[Trích: hồi ký 06/2021 – những bài học cuộc đời của hắn]
Những ngày Sài Gòn bị phong tỏa do dịch Covid, hắn chơi với con cái nhiều hơn những ngày bình thường vì không có nhiều việc để làm. À, mà không phải, ‘’không có được tự do để tạo ra những lý do để không ở nhà’’ thì đúng hơn. Những lúc hắn được quây quần bên mấy đứa con, hắn có những khoảnh khắc nhỏ nhoi, nó chỉ thoáng qua trong 1-2 phút. Những khoảnh khắc mà ngôn ngữ
[Trích: hồi ký ngày 05-tháng 07-2022]
Hắn cùng vài người bạn lai rai nhưng xì tay kiểu khác. Không 1-2-3, không dô dô, không ồn ào nhưng cũng náo nhiệt, mạnh ai nấy uống, không ép, không nhắc nhở, không đòi cạn ly, không đòi ”chăm phần chăm”. Lúc say thì ”rượu vào lời ra”, nào là triết lý, nào là chứng khoán, nào là bất động sản, nào là chuyện mấy nghệ sĩ gì gì đó đó bị bắt bên Tây Ban Nha… Hắn nói
“[Trích: hồi ký hắn dành cho con -Chương: sợ hãi & nhục nhã] “
Có một ngày cha đang tập thể dục khu hồ bơi sân vườn trong tòa nhà mình ở thì cha bị tiêu chảy. Có lẽ cha bị nặng nên cha hoàn toàn không kiểm soát được gì và cha đã ị ra quần mà không hề hay biết. Cha biết được cái quần đã ướt. Trong một vài phút đầu, cha không biết cha nghĩ gì và cái cảm xúc của cha lúc đó như thế nào. Nó phức tạp,
[Trích: phóng tác từ hồi ký]
Có một chàng trai trẻ là vận động viên điền kinh luôn thắng cuộc đua và luôn về nhất. Một ngày nọ, một ông già thông thái đến gặp cậu ta và đem theo 2 người khác để thách đấu thi chạy. Cậu ta vẫn thắng và về nhất. Đám đông reo hò cổ vũ gọi tên cậu ta. Chàng trai cảm thấy rất tự hào và cảm thấy mình quan trọng. Ông già ngồi im không có biểu hiện
[Trích: tự phóng tác]
Một nhóm nghiên cứu chọn ra một số người ở New York (NY) có các tiêu chí sau để thuê họ làm thí nghiệm: 1. Thuộc nhóm cần tiền để sống (tức có cuộc sống chật vật) 2. Có bệnh nền (tiểu đường, cao huyết áp, thừa cân béo phì v.v.) Vị trí: ngay bờ hồ công viên trung tâm NY Thời gian: 5h chiều một ngày đẹp trời Số tiền trả để nhóm người thực hiện theo yêu cầu
Sự khác biệt giữa CẦN và MUỐN
Khi ta nói đến từ ‘’tôi cần’’ (need) thì dường như ta đang nói đến cái rất là thiết yếu và nó quan trọng. Nếu không có những cái cần thiết đó thì cuộc sống, hay công việc sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Ví dụ tôi cần có đủ cơm để ăn, đủ quần áo để mặc, cần có đủ tiền để cho con cái đến trường, cần có một ngôi nhà đủ tiện nghi để ở, cần có
Niềm tin tôn giáo
Ông bạn người nước ngoài ghé nhà chơi, thấy trong nhà tôi vừa có bàn thờ Phật, vừa có tượng chúa Jesus một bên. Ổng hỏi ”ông theo tôn giáo nào mà có cả Chúa lẫn Phật trong nhà?” Tôi nói ”tôi không theo tôn giáo nào hết. Tôi thờ Phật và để tượng Chúa để nhắc nhở tôi những điều vĩ đại mà họ đã dạy.” Ông bạn hỏi ”vậy những lời dạy nào của họ mà ông muốn
[Trích: phóng tác – những bài học kinh doanh của hắn]
Hắn đi taxi, trên xe hắn trò chuyện với anh tài xế. Hắn hỏi ”một ngày anh chạy trung bình mấy tiếng?” Bác tài xế bảo ”em chạy trung bình 12 tiếng một ngày”. Hắn hỏi vậy chia ra theo giờ thì mỗi giờ công việc anh lái xe trị giá bao nhiêu tiền? Anh tài xế bảo chia ra theo giờ thì khoảng 50,000/giờ. Khi đến nơi, tính tiền, cái bill 248,000 đ. Hắn cầm 3 tờ giấy 100,000
[Trích: những bài học cuộc đời của hắn – chương: quy luật của sự ảnh hưởng]
Nếu môi trường xung quanh mình là thiên nhiên, cây cảnh, hoa lá thì mình sẽ thấy thư giãn, thấy mọi thứ đều bình yên, đẹp, và ngược lại. Nếu xung quanh mình là những người tốt thì mình cũng sẽ tốt, và ngược lại. Nếu xung quanh mình là những người biết thương yêu, biết quan tâm người khác thì mình dần dần cũng sẽ như vậy, và ngược lại. Nếu xung quanh mình là những người có tri
[Trích: hồi ký – tâm sự đêm tổng kết cuối năm]
Lại sắp Tết…Hàng năm, vào dịp Tết tôi thường bỏ ra thời gian vài ngày, ngồi ôn lại một năm qua, xem thành tích của bản thân, sự phát triển của công ty so với năm trước thế nào, rồi lặp ra một kế hoạch mục tiêu cho năm mới. Thông thường, tôi so sánh bản thân mình với chính mình của quá khứ, xem mình có tốt hơn phần nào, tốt hơn về cái gì. Năm nay, tôi bàng
[Trích: hồi ký – đêm tâm sự buồn, hoài niệm cuộc đời, hoài niệm về Thiền Sư Thích Nhất Hạnh]
Một năm nhiều đau thương mất mát, khổ đau. Một năm nhiều trăn trở suy tư, một năm nhiều tâm trạng, một năm của nhiều sự thức tỉnh, một năm của quá nhiều sự đổi thay…. Cuộc sống phức tạp, áp lực, mệt mỏi vốn dĩ đã là như vậy. Cuộc sống với quá nhiều tính toán, lo toan. Cuộc sống của nhiều bon chen, tranh đua, lợi danh….Những tình người, tình thương, lòng trắc ẩn, san sẻ, bao dung,