CUộc đời thay đổi khi ta đổi thay
Một anh chàng đi bộ đến nơi làm việc mỗi ngày và thấy các sự việc cứ lặp đi lặp lại hàng ngày trước mắt anh ấy. Có vài người luôn đi trễ nên lúc nào cũng chạy hối hả để bắt kịp thang máy khi nó sắp đóng cửa. Có vài người ì ạch một cách nặng nhọc, nâng vài món đồ nặng nhọc lên xuống chiếc xe tải khi anh ta đi ngang. Có vài đứa trẻ nhỏ
Mình chỉ biết những gì mình tập trung vào nó
Mình có nửa ly nước, người khác có ly nước đầy. Mình nhìn khoảng trống của ly 1/2 ly nước, mình thấy mình ”thiếu nửa ly nước”. Mình nhìn vào phần dưới của ly nước mình đã có, mình thấy ”mình đã có nửa ly nước”. Thấy ”thiếu” hay thấy ”đã có ” là do mình tập trung nhìn vào cái gì. Mình mở trang mạng xã hội và hết ngày ngày qua ngày nọ, mình đọc những tin tức
Xã hội, môi trường xung quanh mình quyết định hay có thật sự là do mình quyết định?
Đêm qua ngồi với nhóm bạn già, một người bạn kể về chuyện đau lòng của một người bạn khác rằng ”thằng Nghĩa nó chính trực, nó thẳng tính, nó tốt, nó giỏi biết bao nhiêu. Vậy mà cái cơ chế ở quê chèn ép nó, không cho nó phát triển, rồi bây giờ nó như một thằng tự kỷ, không gặp ai, không nói chuyện với ai, không giao lưu với ai nữa.” Nghĩa tốt nghiệp cử nhân luật
Khoa Học Tâm Linh
Mimi: Cha Cha, mưa từ đâu ra cha? Mưa từ hơi nước bốc lên, thành mây, mây thành mưa. Mimi: Mưa rơi xuống thành nước hả cha? Đúng rồi con, mưa rơi xuống, ra biển, ra sông, thành nước, nước lại bốc hơi lên thành mây, rồi thành mưa. Mimi: nhưng mà nước từ đâu ra hả cha? humm…..Cha không biết, từ lúc có trái đất thì nước đã có…. Những cuộc trò chuyện trong lúc ngủ chung với những
[Trích: hồi ký – phóng tác, dựa trên sự kiện có thật]
Một số gọi lạ với đầu số 036 xxxx ‘’rồi, lại quảng cáo, bán hàng nữa’’. Tôi bấm bận, 3 phút sau, số đó lại gọi lại, bấm bận lần nữa. Lần thứ 3, tôi quyết định nghe máy với mục đích để chửi cái người gọi ”biết người ta không muốn nghe mà cứ gọi hoài”. Bắt máy… ’’Dạ, em xin lỗi, anh cho em một phút thôi ạ….. ‘’ Anh là ai, gọi có việc gì? Tôi bấm
Cảm xúc của mình chỉ là cảm xúc, quyết định là do mỗi người tự đưa ra
Đôi giày, sau nhiều năm nó cũ, da nhăn nheo, nhưng đánh bóng xong thấy cũng được rồi cứ thế nhiều nhiều nhiều năm vẫn đôi giày ấy. Vốn là chẳng ai đánh giá đôi giày tôi cũ, xấu nên cũng không quan tâm làm gì. Đến một ngày cái mỏ giày bị bung ra như mỏ vịt. Thế thì thôi… mua đôi khác. Qua cửa tiệm Pierre Cardin, thấy giảm hơn 50%, chỉ còn 1,2 triệu. Thắc mắc, sao
[Trích: “hồi ký hắn dành cho con – chương: Cái tôi – Bản ngã’]
Câu chuyện này cha thỉnh thoảng kể cho các bạn bè nghe khi lai rai vài ly bia, khi nói về chủ đề lái xe khi ăn nhậu…Mỗi khi cha kể, mục đích đơn thuần chỉ là nói với bạn bè chuyện uống rượu bia rồi lái xe là nguy hiểm, là không nên, là sai…nhưng đằng sau câu chuyện của cha hàm chứa nhiều bài học mà mãi đến bây giờ thỉnh thoảng cha vẫn còn vấp phải. Năm
[Trích: hồi ký hắn dành cho con – chương: đêm hổ thẹn]
Có một ngày cha về nhà rất khuya, cũng khoảng 1h sáng, trời thì gió và vẫn còn hơi lạnh sau một trận mưa lớn. Khi vừa đến cửa rào cha thấy một bóng đen lù khù ở trước thềm nhà hàng xóm, cách cha khoảng 10m. Trong đầu cha nghĩ ngay là ăn trộm nên cha cố tình gây tiếng động lớn để ăn trộm sợ mà bỏ đi. Cha mở cửa rào, cố tình đẩy 2 cánh cửa
[Trích: hồi ký hắn dành cho con – Chương: học làm người tốt trước khi học làm người thành công]
Trưa mùng một Tết năm 1996, lúc cha mới học đến lớp 8, cha đạp đạp xe lang thang qua bến Ninh Kiều Cần Thơ để kiếm người nước ngoài luyện tập nói tiếng Anh. Lúc đó, tiếng Anh của cha chỉ đủ để giao tiếp cơ bản. Cha nhớ khoảng 12H trưa, trời rất nóng, cha gặp một người Mỹ ở công viên đối diện khách sạn Ninh Kiều. Sau gần 1 tiếng đồng hồ trao đổi những câu
One must know how to die before one can know how to live
One must know how to die before one can know how to live. Con người phải biết được mình muốn chết như thế nào để từ đó biết cách sống ra sao. Cũng không quá khó để hình dung. Bản chất cái chết là cái không thể né tránh mặc dù đề cập đến chữ ‘chết’ thì ai cũng muốn né và không muốn nghĩ đến nó, cứ như là ‘việc đó sẽ không xảy ra đối với tôi’ vậy.
Thói quen định hình con người
Cả cuộc đời chúng ta là một chuỗi hành vi lặp đi, lặp lại; tháng này qua tháng nọ, năm này qua năm nọ. Chuỗi hành vi đó bao gồm cách chúng ta suy nghĩ, tư duy, cách chúng ta ăn nói, cách ta trao đổi, cách ta giao tiếp, cách ta ăn mặc, đi đứng, cách ta làm việc, cách ta nấu nướng, cách ta suy nghĩ v.v. Trong 24 tiếng mỗi ngày, những chuỗi hành vi này diễn
Corporate Social Responsibility (trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp)
Rất nhiều công ty lạm dụng từ ngữ này như là một phần PR quảng cáo cho công ty mình. Nhiều công ty hiểu thuật ngữ này như là cho gạo, cho tiền người nghèo, cho quà người khuyết tật, cho sách vở hay cứu trợ thiên tai và dùng hình ảnh đó để đưa vào brochure, website công ty v.v. với mục đích xây dựng thương hiệu. Việc đó hoàn toàn chính đáng, không có gì sai và