Nhân viên (NV) gửi email hỏi: công việc của em có một vấn đề (problem) thế này (1 trang A4 diễn giải), xin anh cho em ý kiến.
Quản lý (QL) trả lời email: ”em suy nghĩ cho kỹ, đưa ra vài giải pháp, đặt cương vị em là người quyết định, em sẽ làm gì, rồi mình họp”
Sau 2 ngày…… họp:
QL: trong 3 phương án em đưa ra, theo em, mình nên chọn phương án nào, tại sao?
NV: dạ theo em, mình nên chọn phương án 3, vì….(nhân viên dành 10 phút diễn giải, phân tích lý do tại sao chọn phương án 3)
QL: nếu phương án 3 không được thì theo em mình sẽ làm gì tiếp?
NV: dạ nếu phương án 3 không được, mình sẽ …(5 phút diễn giải phương án 4, dù NV chưa bao giờ nghĩ đến phương án 4)
QL: vậy chúng ta chốt làm theo kế hoạch của em
Sau 2 tuần…… họp:
QL: kết quả thế nào em?
NV: dạ, mọi thứ diễn ra tốt như kế hoạch, tất cả trong kiểm soát hết
QL: ừ, vậy thì tốt rồi.
Sau 2 năm…..
…..nhân viên ăn tối, tiếp đối tác dùm người quản lý:
Đối tác (partner) hỏi: ông thấy sếp của ông như thế nào ?
NV: ông ấy là người rất ngộ
Partner: hả, ngộ là sao?
NV: Tôi không biết nói sao nữa. Tôi không biết ông ấy làm gì nữa. Khi có sự việc gì hay khi họp thì ông ấy chỉ đặt ra vài câu hỏi cho bọn tôi thôi à
Partner: vậy ai đưa chiến lược ?
NV: bọn tôi
Partner: hả? nhưng vấn đề có được giải quyết ?
NV: luôn luôn được
Partner: mà cuối cùng ai là người giải quyết vấn đề?
NV: bọn tôi
Partner: vậy cuối cùng ai là người đưa ra quyết định?
NV: bọn tôi
Partner: vậy cuối cùng sếp ông làm gì ?
NV: Tôi cũng tự hỏi câu đó, hình như ông ấy chỉ hỏi để chúng tôi tự có cách giải quyết vấn đề, hình như ông ấy chỉ hỏi để bọn tôi tự phân tích rồi tự đưa ra quyết định
Partner: nhưng nếu có gì sai, có sự cố gì thì ai chịu trách nhiệm?
NV: ông ấy chịu và ông ấy cũng công khai nhận lỗi khi kết quả không được tốt….
Người đối tác ngồi im lặng 5 phút, sau đó có điện thoại reo. Sau khi nghe điện thoại 5 phút từ nhân viên mình, người đối tác suy nghĩ khoảng 10 giây rồi nói: ”nếu em là người quyết định, em sẽ làm gì, cho anh vài giải pháp, mai mình họp”