Nhìn hình này mọi người không đoán được. Hình mới là bé gái nhà mình chụp cách đây 2 tuần, gần 10 tháng tuổi. Hình trắng đen kia là tui đó, cách đây 36 năm, lúc đó mới 1 tuổi, đang tập đứng, hình bé ngủ gật là bé gái thứ 2, 2 tuổi rưỡi, cu nhóc lớn trong video là thằng lớn nhà tôi 11 tuổi….. Mấy chục năm trước tôi đâu biết được cuộc đời mình về đâu, bán vé số hay làm tàu hủ hay làm ruộng… chứ đừng nói là có công danh sự nghiệp, vợ con lành lặn. Bây giờ có 3 đứa con, nhìn tụi nhỏ sinh ra lành lặn, khỏe mạnh, sáng sủa, không bệnh tật gì lại dễ thương, quây quần bên nhau vừa làm ồn ào, mệt nhưng lại thấy hạnh phúc, đôi lúc nước mắt lưng tròng…
Con người chúng ta đôi khi đi tìm hạnh phúc đâu đâu và cũng không xác định được hạnh phúc là gì nhưng thực chất hạnh phúc chỉ là những cái rất bình dị, đơn giản xung quanh chúng ta mỗi ngày.
Khi chúng ta tìm thấy được những hạnh phúc bình dị đó chúng ta cũng sẽ bắt đầu có được lòng biết ơn đối với cuộc sống. Biết ơn từ những cái lớn nhất đến những cái nhỏ nhặt bình dị nhất. Biết ơn khi thấy con cái mình lành mạnh thay vì bị bệnh tật liên miên, biết ơn khi thấy con mình bình thường thay vì bị chậm phát triển não, biết ơn bao nhiêu người đã chết để đất nước được thanh bình, biết ơn bao nhiêu giọt mồ hôi để chúng ta có hạt gạo, biết ơn với trời đất cho ta được ánh nắng ấm và bầu không khí để thở, biết ơn từng giọt nước sạch ta uống từ nguồn sâu thẩm trong lòng đất; biết ơn ông bà tổ tiên nên có cha mẹ ta, có cha mẹ ta mới có ta và nuôi ta khôn lớn, biết ơn bao nhiêu người trong xã hội đã dạy ta nhiều kiến thức, kinh nghiệm, cho ta công việc làm để có cuộc sống đầy đủ cho gia đình, biết ơn từng những người công nhân cho ta những con đường giao thông, biết ơn từng anh chị lao công cho ta những con đường sạch đẹp ….và biết ơn nhiều thứ hơn nữa vì trong khi bao nhiêu người xung quanh mình, bao gồm bạn bè, người thân quen, và ngoài nước cứ chết rất nhiều với nhiều lý do nhưng mình vẫn bình an khỏe mạnh…Chúng ta biết ơn khi bao nhiêu nước có chiến tranh, gia đình ly tan, chồng xa vợ, con mất cha, mẹ mất con, con cái mồ côi…và tưởng tượng mấy nghìn người chết ở Indonesia trong trận sóng thần vừa rồi, mấy ngàn gia đình tan nát, đau khổ kéo dài qua nhiều đời… trong khi đó chúng ta, ở nơi đây vẫn bình yên…
Có được lòng biết ơn (gratitude) giúp chúng ta nhìn vạn vật khác đi một chút và từ đó sống khác đi một chút. Có được lòng biết ơn sẽ giúp chúng ta thanh thản hơn, bớt ghen ghét những chuyện nhỏ nhặt, bớt đi những chuyện linh tinh không đáng, bớt sân si, bớt đi sự tham lam không tốt, bớt nóng giận, từ đó chúng ta sống vui vẻ hơn và tâm an vui hơn. Biết ơn cuộc đời cũng giúp chúng ta giảm đi chỉ trích người khác, phê phán người khác, bớt đi sự phàn nàn (complain) thay vào đó là lòng trắc ẩn. Lòng trắc ẩn thì giúp chúng ta suy nghĩ có tâm có chiều sâu nên thường mọi việc chúng ta nghĩ và làm sẽ tốt đẹp hơn. Biết ơn cuộc sống cũng giúp chúng ta xác định mục đích sống mỗi ngày có ý nghĩa ơn, ít ra nếu chưa biết được mục đích sống của mình là gì thì với lòng biết ơn chúng ta cũng xác định được một phần là sống, làm việc để ‘trả ơn cuộc đời’ đã cho ta cuộc sống này. Dù cuộc sống luôn có nhiều khó khăn và vẫn còn nhiều khó khăn, đau khổ, nhưng với lòng biết ơn ta sẽ sống lạc quan hơn và luôn nghĩ về những điều tích cực. Nghĩ về những điều tích cực, điều tốt (positive) thì chúng ta sẽ sống tích cực hơn và làm nhiều điều tốt hơn, từ đó chúng ta sẽ thấy mình sống vui vẻ hơn vì khi làm điều tốt chúng ta tự giúp bản thân mình và giúp nhiều người xung quanh. Cái tốt của bản thân chúng ta sẽ lan tỏa, sẽ làm nhiều người tốt theo và nếu ai cũng sống tốt thì góp phần giúp xã hội, giúp cuộc đời này bớt đi hận thù, bớt đi lòng tham, biết chia sẻ, biết vị tha từ đó nhiều người an vui, xã hội bình yên, đất nước phồn thịnh.
Hy vọng những lời chia sẻ tâm sự mang tính cá nhân này một phần nào hữu ích cho bạn bè, đồng nghiệp gần xa.