Nếu mọi thứ bạn làm đều có một mục đích rõ ràng, cụ thể, thì bạn sẽ làm việc đó tập trung hơn, hiệu quả hơn, ít bị xao lãng, không lãng phí thời gian vô nghĩa, ít bị bận tâm bởi những thứ linh tinh, có thêm thời gian cho những thứ quan trọng trong đời bạn.
Ví dụ như bạn xác định chuyến đi chơi gia đình lần này là vì các con, còn người lớn đi theo là phụ, thì bạn sẽ tập trung tất cả những hoạt động trong chuyến đi đó là vì chúng. Bạn sẽ xem lứa tuổi con bạn đứa nào chơi được cái gì, thích cái gì, cái gì làm chúng vui, từ đó bạn sẽ sắp xếp lộ trình đi chơi sao cho hiệu quả nhất cho con cái. Ngược lại, nếu bạn không xác định được mục đích cụ thể của chuyến đi, bạn sẽ kéo chúng ra resort, nằm lì ở đó, biển cũng chưa chắc tắm, chơi cũng không chơi, chúng chỉ nằm đó xem Ipad, điện thoại, thì chuyến đi của bạn vừa phí phạm tiền bạc vừa mất mấy ngày phép.
Một trường hợp tương tự khác, nếu bạn xác định được mục đích bạn lên mạng là để tìm một loại thông tin, kiến thức nào đó để học, để cập nhật, thì bạn sẽ không lướt màn hình điện thoại/máy tính một cách vô thức mà bạn sẽ làm việc đó một cách có nhận thức. Bạn biết cần mở trang nào, kênh nào để đọc, để xem; đạt được mục đích xong thì bạn ngưng, đóng điện thoại lại. Sự khác biệt chỉ có vậy nhưng hiệu quả rất lớn, tiết kiệm cho bạn được vài tiếng đồng hồ trong ngày.
Xác định mục đích của mọi hành động bằng cách hỏi: ‘’mình làm việc này là để đạt được cái gì, tại sao?’’ – câu hỏi thấy đơn giản nhưng sức mạnh rất lớn. Câu hỏi này có thể làm một người thức tỉnh từ giấc ngủ mê của những thói quen vô thức. Ví dụ như bạn bị một người nào đó sỉ nhục, bạn muốn chửi họ. Xong bạn tự hỏi ‘’mình chửi họ để đạt được cái gì?’’ Lúc bạn tự hỏi cũng là lúc bạn tự dừng lại một vài giây, và một vài giây này cho bạn cái thấy rất vi diệu, tự dưng bạn thấy nó vô nghĩa. Vài người bạn nói tôi nên xem lại tại sao lúc trước tôi có rất nhiều lượt tương tác, bây giờ ít quá. Tôi nói tôi biết nhiều lý do, bao gồm lý do chính là bây giờ tôi không chăm sóc fan, nhưng tôi không bận tâm, vì tôi đã xác định mục đích viết của mình là chia sẻ, ai đọc được thì đọc, tôi không cần nuôi fan, nuôi tương tác để kiếm tiền. Từ mục đích rõ ràng, cụ thể và nhất quán này, sau khi viết xong một bài thì tôi không còn bận tâm những cái khác.
Nếu bạn xác định được mục đích cụ thể của mọi hành động của mình thì con đường bạn đi sẽ rất rõ ràng; bạn sẽ rất khó bị xã hội bên ngoài làm bạn lung lay, bạn sẽ tự tại hơn, an nhiên sống cuộc sống của riêng mình, và tự nhiên bạn sẽ buông bỏ được cả trăm thứ không cần thiết. Trước đó bạn không buông bỏ được, cái gì cũng ôm đồm nên cảm thấy nặng nề, mệt mỏi là vì bạn không tập trung để sống theo những mục tiêu mình đặt ra. Bạn không tập trung mục tiêu là vì bạn chưa xác định được mục đích; chưa có mục đích thì không có mục tiêu, nên cái gì bạn cũng bận tâm, cái gì bạn cũng muốn làm, mỗi cái một chút, thành ra vô tình bạn tự làm rối cuộc đời của mình.